.png)
GIÁ TRỊ CỦA HỌC VẤN
Tác giả: Giáo Sử John Vu
Trích: Lời khuyên dành cho các bật Cha Mẹ; Công Ty First News - Việt Trí xuất bản
---o0o---
Mới đây, Dale Stephens, một sinh viên 19 tuổi đã giành được học bổng 100 ngàn đô-la tuyên bố rằng: “Học đại học là lãng phí thời gian” và bỏ học. Câu nói của bạn trẻ này đã gây ra nhiều tranh cãi và thảo luận trong giới sinh viên và trên phương tiện truyền thông. Dale Stephens khi được mời tới các cuộc phỏng vấn trên truyền hình đã tiếp tục phàn nàn rằng hệ thống giáo dục hiện nay hỏng bét cả vì chỉ dạy thuyết thay vì ứng dụng và quá đắt đỏ. Cậu khuyên sinh viên bỏ dở đại học để trở thành những người khởi nghiệp như Bill Gates, Steve Jobs và Mark Zuckerberg. Cậu nói: “Thành công của những người chưa bao giờ hoàn thành bậc đại học khiến chúng tôi tự hỏi liệu những điều chúng tôi cần học có được dạy ở trường không”.
Vài ngày sau, nhiều sinh viên phản ứng lại luận điểm của Dale. Một trong số họ là Brian Forde, một người khởi nghiệp thành công và mới trở lại trường để hoàn tất chương trình MBA vì anh thấy cần phải lấp những lỗ hổng kiến thức để lãnh đạo Công ty. Brian là một triệu phú 25 tuổi, mở công ty đầu tiên khi 17 tuổi và Công ty thứ hai khi 25 tuổi, anh đưa ra bình luận rằng: “Không có gì quý giá hơn học vấn, có nhiều điều để học và bạn có thể học mọi thứ trong cuộc đời mà vẫn thấy có quá nhiều thứ bạn chưa biết. Mọi người thường hỏi tôi tại sao trở lại trường? Câu trả lời của tôi thật đơn giản: Tôi giỏi về kỹ thuật nhưng tôi không có kỹ năng quản trị doanh nghiệp để xây dựng công ty của mình thành một công ty lớn mạnh. Khi quản lý một công ty, bạn phải đưa ra quyết định. Quyết định sai ở trường, bạn chỉ thi hỏng một môn học; quyết định sai cho Công ty của mình, bạn khiến công ăn việc làm của tất cả nhân viên rơi vào tình thế rủi ro. Tôi không thể làm thế, nên tôi trở lại trường để học thêm”.
Một sinh viên khác, Donald Zhang, 18 tuổi và cũng là một triệu phú, đang làm luận án tiến sĩ. Cậu nói với báo chí: “Chúng ta hãy nhìn vào giáo dục đại học và con số những phát minh và khám phá làm thay đổi thế giới. Bạn nghĩ World Wide Web tới từ đâu? Tất cả những loại thuốc điều trị ung thư đến từ đâu? Thuật toán cho Google Tìm Kiếm (Google Search) đến từ đâu? Tất cả đều là sản phẩm của giáo dục đại học. Nếu quan sát kỹ lưỡng, bạn có thể thấy rằng các trường đại học đã tạo ra rất nhiều ngành công nghiệp, từ điện tử tới công nghệ sinh học, từ máy tính tới robot. Nó giúp tạo ra hàng nghìn công ty và hàng triệu việc làm. Nên học vấn đã giúp ích cho tôi, bởi vì không có nó, có lẽ tôi cũng chỉ làm công việc quét dọn sàn như bố tôi thôi”.
Zhang giải thích: “Bố mẹ tôi là dân nhập cư, họ phải làm việc vất vả để nuôi năm đứa con và cho chúng tôi tới trường. Bởi vì không được học hành đầy đủ và khả năng ngôn ngữ giới hạn, họ không tìm được công việc tốt. Bố tôi phải làm việc ở hai nơi – quét sàn cho một nhà hàng và một trường học. Mẹ tôi may quần áo cho một công ty để có thể vừa kiếm tiền vừa chăm sóc con cái. Chúng tôi nghèo tới mức không có cả tivi. Thứ duy nhất chúng tôi có là những quyển sách mượn từ thư viện. Khi lên bảy, tôi thích đọc sách sinh học nên đã theo anh tôi tới trường của anh ấy, anh xin phép thầy cô cho tôi ngồi dự lớp sinh học. Khi 12 tuổi, tôi là người trẻ nhất đoạt giải nhất tại hội chợ khoa học của trường đại học địa phương. Thí nghiệm của tôi về tách phân tử tế bào đã gây ấn tượng tới mức nhà trường nhận tôi vào làm sinh viên năm nhất. Tôi đã hoàn thành ba bằng cử nhân khoa học chuyên ngành sinh học, sinh hóa học và khoa học máy tính khi 15 tuổi.Năm sau, tôi mở công ty khởi nghiệp dựa trên một ý tưởng mà tôi nghĩ ra từ khi còn ở trường. Tôi đã thuyết phục được một vài người, trong đó có các giáo sư, cho tôi vay tiền để mở công ty. Ý tưởng đó đã biến thành một bằng sáng chế về y học để chữa bệnh.Mọi thứ tôi có trong đời điều là nhờ giáo dục đại học”.
Tôi vui mừng là hai người phản hồi bình luận của Dale đều là những người khởi nghiệp thành công. Họ đại diện cho một lớp người trẻ mới, năng nổ, có tri thức và sẵn sàng đón nhận rủi ro. Cả hai đều xem việc học là quan trọng và bằng chứng là họ đều trở lại trường để học thêm. Cả hai đều trẻ tuổi như Dale, họ cũng được nhận học bổng như Dale nhưng còn hơn thế, cả hai đều sống có mục đích. Họ biết tự định hướng để đi và biết phải làm gì trong cuộc sống. Một người trở lại trường để học thêm về kinh doanh để có thể quản lý Công ty của mình tốt hơn. Người kia muốn học thêm nữa để giúp các bệnh nhân chiến đấu với bệnh tật. Hơn bao giờ hết, thanh niên ngày nay cần có những mục tiêu và định hướng như vậy. Có mục tiêu và định hướng sẽ giúp vượt qua những trở ngại ở trường và trong cuộc sống để đi tới đích. Không có mục tiêu và định hướng, chúng ta sẽ lạc mất phương hướng.
Ngày nay, nhiều người trẻ vẫn chưa đủ trưởng thành để đánh giá đúng giá trị của giáo dục đại học. Họ nhìn vào thành công của chỉ một vài người phi thường và muốn bản thân mình trở thành hình mẫu đó. Ai cũng muốn là Bill Gates hay Steve Jobs. Hầu hết mọi người đều muốn có tiền, một số người muốn danh tiếng nhưng có lẽ họ sẽ không đi tới đâu. Không có mục tiêu, định hướng và một nền học vấn đúng đắn, rốt cuộc họ sẽ đi đến chỗ không có việc làm như một điều tất yếu.
CTV: Công Hiếu
Bình luận