
VÔ NIỆM
Tác giả: DAININ KATAGIRI
Trích: Trở Về Yên Lặng; Người dịch: Thái An; NXB Hồng Đức.
---o0o---
Một thiền sư từng nói: “Hãy nghĩ cái không-nghĩ”. Một vị tăng hỏi: “Thế nào là nghĩ cái không-nghĩ. Thiền sư đáp: “Vô niệm”.
Khi bạn đang toạ thiền, đừng suy nghĩ. Đừng sử dụng trí não. Trí não cũng đang toạ thiện với bạn rồi, vậy đừng sử dụng nó để nghĩ. Điều này không có nghĩa là diệt trừ sự suy nghĩ hay tránh né suy nghĩ. Chỉ an tĩnh, đừng can thiệp vào suy nghĩ.
Chừng nào bạn còn sống, suy nghĩ còn liên tục khởi lên; nhưng đừng can thiệp hay vật lộn với nó. Khi bạn cho rằng “Tôi không nên nghĩ”, đó đã là suy nghĩ rồi. Tất cả những gì bạn phải làm là ngồi xuống trong an bình và hoà hợp, từ khoảnh khắc nọ đến khoảnh khắc kia. Như vậy không có chỗ cho suy nghĩ. Đây chính là “nghĩ cái không-nghĩ”.
Tất nhiên, nếu thật sự cho rằng mình đang không-nghĩ, bạn rơi vào ngã mạn, vì tiếp theo có thể bạn sẽ nghĩ: “Mình làm được rồi! Mình đã giác ngộ!” Một thái độ ngã mạn tự nhiên sẽ nổi lên. Mặc dù chúng ta nghĩ điều mình đã làm được là tốt, nó cũng không hẳn tốt. Nếu bạn suy nghĩ, các vấn đề sẽ tệ hơn. Vậy bạn nên làm gì? Không-nghĩ. Không-nghĩ có nghĩa là hãy nghỉ ngơi trí não. An toạ. Đó là tất cả những gì chúng ta phải làm.
Chúng ta luôn dùng tiêu chuẩn so sánh của riêng mình để đánh giá mọi thứ. Chẳng hạn, nếu trải qua một cảm giác lớn lao do “không-nghĩ”, bạn nói: “Chà, thật là tuyệt!” Nhưng đây đã là một đánh giá. Cuối cùng, cả “không nghĩ” lẫn “nghĩ” đều không đạt được mục đích. Vì vậy, thay vì đánh giá điều gì đó bằng tiêu chuẩn so sánh của riêng mình, hãy hiện hữu trong thế gian. Đây được gọi là “vô niệm”. Nó không là gì ngoài thực hành: hãy an tọa, bình thản và hoà hợp. Nhưng hãy để ý. Từng ngày, từng khoảnh khắc hãy để ý, vì ý thức chấp ngã sẽ luôn nổi lên.
CTV: Thành Nhân
Bình luận