BÌNH TÂM

05:00, 01/01/2022 150
BÌNH TÂM

Bình tâm

Tác giả: LIU YONG

Trích: Học Cách Hoàn Thiện Bản Thân; Dịch: Thanh Uyên; NXB Kim Đồng

---o0o---

Càng là lúc sắp phải đối mặt với tình huống không bình thường thì con càng phải thu xếp cho sớm sủa. Còn gánh nặng không bình thường kia, con hãy lấy lượng thời gian dồi dào ở phía trước để phân tán ra.

“Ngày kia phải thi môn Sinh rồi, con lo lắm”. Lúc ăn tối, con nhăn mặt nói như thế.

“Phải bình tâm!”, ba chỉ đáp lại ngắn gọn, rồi để thêm vào một câu, “Ba mẹ đều bình tâm, vì thế rõ ràng biết con sắp thi rồi nhưng cũng không hỏi con nhiều, sợ con càng lo lắng hơn".

“Thế nào là bình tâm ạ? Con không hiểu.

“Bình tâm” chính là “tâm trạng bình thường”. Lấy một ví dụ, bình thường bữa sáng con đều ăn một quả trứng, một miếng bánh mì, buổi tối ngủ đủ bảy tiếng, đến ngày đi thi con cũng ngủ đủ bảy tiếng như bình thường, bữa sáng vẫn ăn một quả trứng, một miếng bánh mì thì chính là bình tâm.

Còn người không bình tâm thường đến ngày thi chỉ ngủ Có năm tiếng, để tăng cường thể lực nên buổi sáng ăn nhiều hơn một quả trứng, một miếng bánh mì, còn uống thêm một cốc sinh tố hoa quả, ăn thêm một quả chuối, đến nơi thi lại tu thêm một lon bò húc. Kết quả thì con đoán xem như thế nào?

Bởi vì cách sống của người ấy không giống với thường ngày, ngủ ít đi, việc trao đổi chất vốn dĩ đã không tốt này lại ăn quá nhiều, do không quen da nên có thể sẽ bị đau bụng đúng lúc thi.

Hồi thi vào đại học, vì ba không bình tâm nên bị nôn. Cũng vì không bình tâm nên trong buổi dẫn chương trình đặc biệt trên truyền hình, mặt ba nổi hai cái mụn to tướng.

Trước khi thi, để bồi bổ sức khỏe, ba đã mua mấy chai nước uống bổ dưỡng, thành phần dinh dưỡng chủ yếu trong loại nước uống đó là các amino axit, ba uống không quen nên bị nôn. Còn vụ bị nổi mụn to khi dẫn chương trình là vì tối hôm trước ba soi gương, nhìn thấy mấy cái mụn trứng cá nên nặn, nhưng nặn không hết nên bị viêm tấy.

Bình thường ba hay nặn mụn nhưng rất ít bị viêm, tại sao lại xảy ra sự cố vào đúng hôm đó nhỉ?

Rất đơn giản là vì ba không bình tâm...

Bình thường ba muốn nặn thì nặn, dù gì ngày hôm sau cũng chẳng có chuyện gì to tát, nặn hỏng cũng chẳng sao. Nhưng hôm đó ba nửa muốn nặn nửa không muốn nặn, kết quả là nặn chưa sạch nên hôm sau bị viêm tấy.

Vì thế ba mới nói phải bình tâm. Bình thường con quen làm như thế nào, trước khi thi con vẫn như vậy thì sẽ không xảy ra chuyện gì.

Thậm chí ba khuyên con nên tuân theo thời gian biểu bình thường, cho dù đã chuẩn bị xong thì cũng đừng ngủ sớm hơn mọi khi, bởi vì do không buồn ngủ lại cộng thêm căng thẳng nên có khi con càng mất ngủ.

Lúc ăn tối mẹ cũng kể đấy thôi, hồi còn là học sinh, trước kì thi lớn, mẹ không gội đầu, hôm thì cũng không mặc quần áo mới hay đi giày mới.

Hồi còn là học sinh, ba giống hệt mẹ con, đó cũng là biểu hiện bình tâm. Bởi vì khi con mặc bộ quần áo mới hay đi đôi giày mới sẽ dễ bị phân tâm, hoặc đột xuất xảy ra sự cố thì có khi còn ảnh hưởng đến việc thi cử.

Hồi nhỏ có một lần ba thi diễn thuyết toàn thành phố Đài Bắc. Hôm đó là ngày đặc biệt nên ba mặc bộ quần áo và đi giày mới nên suýt nữa thì xảy ra sự cố.

Bởi vì ba mới cúi xuống để buộc dây giày thì đũng quần liền toạc chỉ. Đến khi khâu xong chiếc quần, vội vã lao ra khỏi cửa thì ba lại phát hiện đôi giày da mới tinh nên còn cứng, cọ cả vào chân, khiến ba lên sân khấu mà cứ bước tập tễnh.

Con nói xem, chẳng phải vì ba không bình tâm nên đã chữa lợn lành thành lợn què” đó sao?

Trải qua quá nửa cuộc đời, ba thấy càng gặp phải chuyện không bình thường thì càng cần phải bình tâm.

Vì thế, một ngày trước khi phẫu thuật cắt gan, ba vẫn viết văn, đọc sách, xem phim truyền hình như bình thường, đi ngủ đúng giờ như mọi khi. Mỗi lần trước khi ra nước ngoài, ba cũng đi ngủ và thức dậy đúng giờ, chơi cầu lông như bình thường.

Nhiều người trước khi đi du lịch phải vội vàng thu xếp việc cơ quan chưa hoàn thành, đêm hôm trước khi ra sân bay còn nhậu nhẹt linh đình với bạn bè, rồi sắp xếp hành lí đến tận đêm khuya, kết quả là chưa lên đường mà đã vẹo hết cả sườn, vừa lên máy bay thì bắt đầu đau bụng tiêu chảy, đã thế trước khi lên đường không nghỉ ngơi đầy đủ, chỉ vài hôm là lăn đùng ra ốm.

Có lẽ con sẽ nói những việc cần làm trước khi lên đường đương nhiên phải thu xếp cho xong, hành lí cũng cần phải sắp xếp.

Đúng vậy! Đó chính là những gì ba muốn nhấn mạnh.

Càng là lúc sắp phải đối mặt với tình huống không bình thường thì con càng nên thu xếp cho sớm sủa. Còn gánh nặng không bình thường kia, con hãy lấy lượng thời gian dồi dào ở phía trước để phân tán ra. Chẳng hạn như sắp đến kì thi, con muốn bình tâm thì phải sớm chuẩn bị trong lúc bình thường. Con muốn thong thả trước khi đi du lịch thì phải sớm lập kế hoạch, thậm chí từ hai ba ngày trước đã thu xếp xong hành lí. Con muốn mặc trang phục mới ra sân khấu thì nên sớm mặc thử bộ trang phục đó một lần, thậm chí xỏ giày vào đi đi lại lại để xem có bước đi được tự nhiên không, liệu chân có bị giẫm vào chân váy không.

“Bình tâm” cần chuẩn bị từ lúc “bình thường” chứ không phải là “nước đến chân mới nhảy".

CTV: Thành Nhân


Bình luận