BỐ MẸ ĐANG NGHĨ GÌ?

09:15, 05/10/2021 401
BỐ MẸ ĐANG NGHĨ GÌ?

BỐ MẸ ĐANG NGHĨ GÌ?

Tác giả: THỦY TIÊN

–––––o0o–––––

Trong mắt bố mẹ, thứ bé bỏng nhất, yếu đuối nhất và cần được che chở nhất chính là các con của họ. Bố làm lụng nhiều việc, đi tới chạy lui là thế, trông thì họ vì rất nhiều thứ nhưng chung quy lại vẫn là mong muốn các con có cuộc sống hạnh phúc.

Trong mắt chúng ta, phải chăng đã chứa quá nhiều thứ? Là học sinh cấp 3 thì mong muốn vào trường Đại Học danh tiếng, đã là sinh viên thì lại muốn một bằng cấp cao và công việc ổn định, lớn hơn nữa thì muốn có cuộc sống hoàn mỹ và một hạnh phúc nhỏ. Nhìn lại thì, trong cuộc sống nhỏ bé của chúng ta, bố mẹ lại chiếm một phần bé nhỏ.

Nếu bây giờ nhớ về bố mẹ, thì bạn sẽ nhớ gì đầu tiên? Có lẽ bạn sẽ nhớ về những kỷ niệm cảm động bên họ, nhưng tôi lại nhớ về sự huyên thiên của mẹ, sự lý giải của bố, thật sự trong mắt tôi họ là những người thám tử, nhà suy luận giỏi nhất trên đời này, họ có thể nghĩ ra nhiều trường hợp làm tôi tổn thương, gây khó khăn cho tôi về sau này. Tôi thiết nghĩ, để gặp tôi và nói nhiều đến thế thì khi ở một mình, họ sẽ suy nghĩ khinh khủng hơn thế nào nữa. Đúng hơn là lúc nào bố mẹ cũng nghĩ về tôi.

Chúng ta thường cho rằng đó là làm phiền, mất tính riêng tư, rõ ràng là mỗi người có một cuộc sống riêng, tự bản thân mình sẽ lo được mọi thứ, không cần sự quan tâm quá nỗi dư thừa này, dù có sai lầm thì nó cũng sẽ trở thành bài học…. Đúng? Mỗi người một cuộc sống, nhưng từ lâu bố mẹ đã xem các con là cuộc sống của chính mình, bản thân chúng ta có thể tách biệt với bố mẹ mà không quan tâm, nhưng bố mẹ thì không thể.

Chúng ta luôn nói: “Bố mẹ đã từng là trẻ con nhưng con chưa từng làm bố mẹ, tại sao không hiểu được cho con chứ!”. Luôn đòi hỏi sự đồng cảm, thấu hiểu và tôn trọng nhưng chúng ta đã từng đồng cảm, thấu hiểu và tôn trọng bố mẹ chưa? Chúng ta nhu cầu quá nhiều nhưng tại sao mình không tự nghĩ: họ cũng là lần đầu tiên làm bố, làm mẹ. Chúng ta cần một bố mẹ xì tin, hiểu được giới trẻ, nhưng nhận lại chỉ là sự nghiêm khắc, khó khăn. Thất vọng? Bố mẹ có thể không cho bạn những thứ đó nhưng họ sẽ cho chỗ dựa khi bạn vấp ngã, chỗ nghỉ ngơi sau một hành trình dài, ấm áp tỏa ra từ sự yêu thương sẽ nuôi dưỡng tâm hồn bạn.

Bố mẹ là người luôn theo dõi các bạn từng bước đi đầu tiên, lần đầu mở mắt nhìn thế giới này, từng câu nói, từng hành động của bạn lúc bé, tuổi thơ luôn có sự hiện diện và chở che của họ. Rồi khi bạn lớn lên, bỗng dưng họ nhận ra một điều, mình không thể đi cùng bạn nữa, không thể che chở cho bạn, con đường phía trước có bao nhiêu thử thách thì bạn tự đi. Bố mẹ là đang lo sợ đấy, sợ mất bạn, sợ bạn sẽ rời xa họ, càng sợ hơn là bạn sẽ phải gặp những điều xấu làm bạn tổn thương, sợ bạn sẽ gặp nguy hiểm… Tin chất rằng mọi câu bố mẹ nói, mọi hành động bố mẹ làm, điều chỉ muốn chúng ta cứng cáp hơn trên con đường phía trước, con đường sẽ không có họ đi cùng.

Tại sao và từ khi nào bố mẹ và con cái có một bức tường không thể chống phá, tựa như xa xăm lắm. Bạn đỗ lỗi cho khoảng cách tuổi tác, tư tưởng giữa hai thế hệ quá lớn. Nhưng chỉ là bạn đang không đủ yêu thương, cái “tôi” ấy đang lấn chiếm bạn, khiến bạn đánh mất những gì quan trọng nhất đó là thời gian. Bố mẹ không thể chờ bạn được mãi.

Thứ có thể xóa đi nỗi sợ hãi, bất đồng quan điểm sống của hai thế hệ là “tình thương yêu”, khi tình thương yêu của bạn đủ lớn mọi vấn đề giữa bạn và bố mẹ sẽ được giải quyết, xóa bỏ đi cái tôi kém cỏi. Bạn sẽ hiểu được bố mẹ, ngược lại bố mẹ bạn cũng sẽ hiểu được bạn, vì yêu thương không có giới hạn của riêng nó và gia đình cũng thế.

Khi suy niệm về tình thương yêu tôi nhận ra nó chỉ đang giới hạn ở gia đình và một vài người khác. Tôi tin rằng có một tình thương yêu rộng lớn, nó không phải là của tôi hay của bạn mà tình yêu thương đó có chung cho mỗi chúng ta.


Bình luận