LẬT TẨY NHƯNG KHÔNG MẤT THỂ DIỆN

05:10, 08/01/2022 120
LẬT TẨY NHƯNG KHÔNG MẤT THỂ DIỆN

LẬT TẨY NHƯNG KHÔNG MẤT THỂ DIỆN

Tác giả: LEIL LOWNDES

Trích: Nghệ Thuật Giao Tiếp Để Thành Công; Trương Quang Huy dịch; NXB Lao Động.

---o0o---

Ở Nhật, một số người thà chết còn hơn là bị mất thể diện. Ở Mỹ, mong muốn này có thay đổi chút ít. Người Mỹ muốn kẻ làm mình mất mặt phải chết.

Tại sao chúng ta lại tạo ra kẻ thù? Trừ khi bạn bắt buộc phải tóm những kẻ lừa đảo hay bẫy kẻ nói dối, hãy để họ có lối thoát. Sau đó ngay lập tức gạt họ ra khỏi cuộc đời bạn. Ngay cả khi bằng chứng hoàn toàn chống lại họ - khi bạn đã lừa được con chuột nhắt vào bẫy - hãy mở cho họ con đường thoát.

Câu chuyện tiêu biểu nhất về vấn đề nhạy cảm này mà tôi được nghe kể là từ một khách hàng của tôi. Cô ấy được mời đến dùng bữa tại nhà của một quý bà giàu có tên là Stephanie. Nhà của quý bà Stephanie đầy những tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp. Đặc biệt trong số đó là một bộ sưu tập trứng Phục sinh Faberge vô giá mà mọi vị khách đều ngưỡng mộ.

Vào cuối bữa tiệc trang nhã, khách hàng của tôi kể rằng cô ấy đang đi ra cửa để nói chuyện với một vài vị khách khác. Ngay lúc ấy, quý bà Stephanie bí mật tới gần một người phụ nữ đang bỏ đi cùng lúc với khách hàng của tôi. “Ôi, tôi rất vui là bạn ngưỡng mộ bộ sưu tập Fabergé của tôi.” Quý bà Stephanie nói và thò tay vào trong túi áo lông chồn của người khách nhắc ra một trong số những quả trứng vô giá. “Chắc là chị muốn ngắm quả trứng này dưới ánh nắng mặt trời đúng không tại đây, chúng ta hãy cùng ngắm nó nào. Dưới ánh mặt trời, nó tuyệt đẹp”

Tên trộm cố nén xấu hổ và lén nhìn xung quanh xem có ai chứng kiến hành động khéo léo của quý bà Stephanie hay không. Các vị khách mời khác ở trong phòng đều trông thấy điều gì đã diễn ra, nhưng đều bắt chước quý bà Stephanie, giả vờ không biết hành động ăn trộm đó. Hơn thế nữa, quý bà Stephanie và vị khách ăn cắp vặt còn “chiêm ngưỡng quả trứng dưới ánh nắng mặt trời.” Sau đó, quý bà Stephanie, cầm quả trứng Faberge đi vào nhà để trả báu vật về đúng chỗ của nó. Còn kẻ đã cố gắng ăn trộm lủi thủi đi về phía chiếc xe của mình và không bao giờ dám xuất hiện trong các bữa tiệc của quý bà Stephanie nữa. Bà chủ nhà để tên trộm bất thành kia ra đi trong danh dự.

Tại sao quý bà Stephanie lại hành động như vậy? Những ai đã chứng kiến và có thể được nghe kể về tên trộm bất thành càng thêm tôn trọng bà. Gài bẫy kẻ trộm nhưng giữ lại chút thể diện cho kẻ đó khiến quý bà Stephanie giữ được danh tiếng “bà chủ nhà lịch thiệp nhất.”

Tại sao những người thông minh lại để những kẻ xấu bỏ đi? Đó là vì, bằng cách im lặng (và sau đó là cấm cửa hoàn toàn), bạn đang nói rằng “Ngươi chẳng đáng để ta phải phí lời.”

CTV: Quốc Khánh


Bình luận