CỘI RỄ CỦA SỰ TRƯỞNG THÀNH

05:00, 17/08/2023 340
CỘI RỄ CỦA SỰ TRƯỞNG THÀNH

CỘI RỄ CỦA SỰ TRƯỞNG THÀNH

Trích: Hạt Giống Tâm Hồn 1; NXB Tổng Hợp Thành Phố Hồ Chí Minh

---o0o---

“Sức mạnh của một người phát triển từ chính sự yếu đuối của người ấy.”

-Ralph Waldo Emerson-

Hồi còn nhỏ, tôi có người hàng xóm là bác sĩ Gibbs. Ông rất giản dị và hiền từ, nhất là đối với bọn nhóc nghịch ngợm chúng tôi.

Ngoài giờ làm việc, bác sĩ Gibbs thường trồng cây. Ông muốn biến mảnh đất rộng bốn mươi ngàn mét vuông của mình thành một khu rừng Vị bác sĩ hiền lành ấy có những lý thuyết trồng cây rất thú vị, ngược hẳn với nguyên tắc truyền thống đó là ông không bao giờ tưới nước cho những cây mới lớn. Ông giải thích với tôi rằng tưới nước sẽ làm chúng hư hỏng và những thế hệ cây kế tiếp sẽ ngày một yếu đi. Vì thế chúng ta phải tập cho chúng đối mặt với khắc nghiệt và cây nào không chịu nổi sẽ bị nhổ bỏ ngay từ đầu.

Rồi ông nói cho tôi nghe về tác động của việc tưới nước đối với loại cây rễ chùm và cách những cây không được tưới nước sẽ phải tự bén rễ sâu mà tìm nguồn nước. Đối với ông bộ rễ cắm sâu vào lòng đất là vô cùng quan trọng đối với cây.

Thảo nào tôi không bao giờ thấy ông tưới cây. Ông trồng một cây sồi và mỗi sáng thay vì tưới nước, ông cuộn tròn tờ báo lại và đập vào thân cây “Bốp! Bốp! Bốp!”. Tôi hỏi tại sao ông lại làm thế thì ông trả lời rằng làm vậy “để làm cây chú ý”.

Bác sĩ Gibbs qua đời vài năm sau khi tôi đi học xa nhà. Thỉnh thoảng tôi vẫn về thăm khu rừng mà ông trồng hai mươi lăm năm về trước. Rừng cây ngày ấy nay đã lớn mạnh và tràn trề sức sống. Như những thanh niên cường tráng, mỗi sáng chúng thức dậy, tự hào ưỡn ngực và sẵn sàng đón nhận gian nan thử thách của cuộc đời.

Cách đây vài năm, tôi cũng tự trồng lấy vài cây xanh. Mùa hè cháy nắng tôi tưới nước, bón phân và làm tất cả để chăm sóc chúng. Kết quả của hai năm chăm sóc là chúng luôn dựa dẫm vào bàn tay người chăm bẵm. Chỉ cần một cơn gió lạnh lướt qua, chúng đã run rẩy và đánh cành lập cập trong chẳng khác gì những kẻ yếu đuối, chẳng bù với rừng cây của bác sĩ Gibbs. Dường như nghịch cảnh và thiếu thốn lại hữu ích cho cây hơn là sự đầy đủ.

Đêm nào tôi cũng ghé phòng của hai con trai và ngắm nhìn các con say ngủ. Nhìn cơ thể nhỏ bé đang phập phồng nhịp thở của sự sống, tôi luôn cầu nguyện cho con có cuộc sống dễ dàng.

Nhưng gần đây, tôi chợt nghĩ đã đến lúc phải thay đổi lời nguyện cầu ấy. Tôi cầu nguyện cho các con mạnh mẽ hơn để có thể vượt qua sóng gió của cuộc đời. Chỉ có người ngây thơ mới mong con mình không phải chịu gian khổ, bởi lẽ nghịch cảnh và khó khăn luôn là điều tất yếu của cuộc sống. Và dù muốn hay không, cuộc đời không bao giờ bằng phẳng. Tôi cầu mong cho “bộ rễ” của con bén thật sâu để các con có thể hút được sức mạnh từ suối nguồn tiềm ẩn của cuộc sống.

Chúng ta đã cầu xin sự an lành quá nhiều nhưng ước muốn ấy hiếm khi được thỏa nguyện. Điều chúng ta cần là cầu mong cho “bộ rễ” của mình cắm sâu xuống lòng đất cuộc đời, để dù cho có nắng cháy hay mưa dông thì chúng ta cũng không bao giờ gục ngã.

CTV:Thành Nhân


Bình luận