GỬI NHỮNG BẠN TRẺ TÔI YÊU MẾN

05:00, 28/07/2022 140
GỬI NHỮNG BẠN TRẺ TÔI YÊU MẾN

GỬI NHỮNG BẠN TRẺ TÔI YÊU MẾN

Tác giả: Hae Min

Trích: “Yêu những điều không hoàn hảo”. Người dịch: Nguyễn Việt Tú Anh. NXB: NXB Nhã Nam, NXB Thế Giới

---o0o--

 

 

  Gửi những bạn trẻ tôi yêu mến, mỗi khi nhìn bờ vai trĩu nặng, nghe giọng nói không chút sức lực của các bạn, lồng ngực tôi như thắt lại. Ngày hôm nay các bạn thế nào? Có mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần không? Từ khi còn bé chúng ta đã chẳng được dạy cách tận hưởng hiện tại, tận hưởng chính giây phút này. Mà không, có lẽ là chưa từng có ai cho phép chúng ta tận hưởng hiện tại cả. Giờ là lúc cần tập trung học hành, tạm thời hãy gác cuộc sống con thật sự muốn sống sang một bên, bỏ qua những ham muốn, cố đuổi theo tốc độ của thế gian... Dường như tất cả chúng ta đều chỉ được nghe những lời như thế. Dù có muốn hẹn hò, muốn học nhạc, học nhảy hay đi du lịch, chúng ta cũng luôn bị ngăn cản bởi câu “giờ là lúc tập trung học hành”. Người đời bảo chúng ta rằng đợi đến khi vào đại học rồi chơi cho thỏa thích. Ta bỏ cả thời niên thiếu để giam mình trong thư viện và các trung tâm học thêm những mong đỗ đại học. Đến khi đỗ được vào đại học rồi, bạn thấy sao? Giờ lại là lúc chuẩn bị tìm việc làm, học để thi công chức, học để lấy đủ các loại chứng chỉ, chẳng phải lại có thêm đủ các lý do khiến chúng ta tiếp tục tạm gác những điều mình muốn làm sang một bên đấy sao? 

  Chưa biết chừng chúng ta đã ngày càng quen với việc hy sinh hiện tại để lo cho tương lai, xem nó là câu trả lời duy nhất cho cuộc đời. Chưa biết chừng chúng ta đang tự nhủ rằng gắng gượng chịu đựng sống cuộc đời không phải của mình là chuyện đương nhiên, bởi ý nghĩ chỉ cần kết quả như ý thì quá trình như thế nào cũng không quan trọng. Nhưng rồi sẽ có một ngày bạn không tránh khỏi nỗi nghi ngờ rằng, liệu những khổ sở mình đang phải chịu đựng ở hiện tại có được bù đắp trong tương lai bằng một ước mơ mà chính bạn cũng chưa rõ có thể thành sự thật hay không. Và chưa biết chừng, sau khi đã thực hiện được “ước mơ”, bạn lại bắt đầu bất an và nhận ra đó không phải là ước mơ của mình mà là ước mơ của cha mẹ, hoặc chỉ là tiêu chuẩn thành công mà xã hội đặt ra gò ép bạn mà thôi. 

  Giả như bạn có may mắn được tuyển vào công ty mình mong muốn đi chăng nữa, cũng sẽ có lúc bạn cảm thấy mình chỉ là “lính đánh thuê”, và cũng không dễ gì để bạn gặp được cấp trên hoặc đàn anh nào trong công ty chịu lắng nghe hay xem trọng ý kiến, suy nghĩ của bạn. Khi mới vào công ty và bắt đầu học việc, việc bạn mắc lỗi là rất dễ hiểu. Khi mắc lỗi, nếu bạn được các tiền bối trong công ty kiên nhẫn chỉ bảo từng chút một thì tốt quá rồi. Thế nhưng nếu các tiền bối lại tỏ vẻ phiền toái ra mặt, có thể bạn sẽ tự trách mình thiếu năng lực và cảm thấy khổ sở vì suy nghĩ đó. Rồi mỗi ngày đi làm bạn sẽ băn khoăn không biết có nên cống hiến cả cuộc đời mình cho nơi này, và liệu có phải mình đang làm việc ở đây chỉ để đáp lại kỳ vọng của ai đó, để trở thành một đứa con đáng tự hào của cha mẹ. Và rất có thể bạn sẽ rơi vào trạng thái suy sụp tinh thần. 

  Thực ra tôi cũng từng như thế. Tôi đã nghĩ rằng nếu đỗ vào một trường đại học tốt, tôi sẽ được gia đình, họ hàng, cả xã hội công nhận. Bản thân tôi cũng đã muốn được công nhận theo cách đó. Khi còn nhỏ nhà tôi rất nghèo, nên tôi đã coi việc đỗ vào một trường đại học danh giá là một cách để thoát nghèo. Tôi đã nỗ lực hơn những người khác, và còn học lên tận cao học dù biết bản thân mình cũng chẳng giỏi giang gì lắm trong khoản học hành. Dĩ nhiên bây giờ nhìn lại, khoảng thời gian đó không khiến tôi cảm thấy bất hạnh hay hối tiếc, nhưng khi tự hỏi mình đã đạt được gì sau khi hoàn thành cả khóa học tiến sĩ đằng đẵng, thành thật mà nói thứ tôi đạt được chỉ là “Hóa ra cuộc sống giáo sư là vậy đấy” mà thôi. Thậm chí tôi còn cảm thấy những kiến thức hàn lâm cũng chẳng giải đáp được hết những câu hỏi về cội rễ con người. Và có lẽ điều lớn nhất tôi đạt được đó là, tôi đã bớt ám ảnh về chuyện học hành. 

  Nhiều người hỏi tôi rằng làm thế nào mà tôi lại có dũng khí để trở thành một nhà sư. Có thể đó là nhờ tôi đã chọn cách sống cuộc đời của riêng mình và thôi bận tâm đến cái nhìn của người khác. Tôi không muốn cả đời tự giam mình trong những tiêu chuẩn thành công người khác đặt ra, để rồi đến tận lúc chết vẫn phải lo lắng người khác nghĩ gì về mình. Tôi muốn tự mình, dần dần từng bước, ngộ ra lý do mình được sinh ra trên đời, sau khi chết mình sẽ trở thành thế nào và bản chất tâm trí mình là gì. Nhìn ở một khía cạnh nào đó, sự lựa chọn của tôi có hơi ích kỷ, nhưng nhìn ở một khía cạnh khác, đó lại là một sự lựa chọn dũng cảm. Nhưng dù thế nào, tôi vẫn muốn ít nhất một lần trong đời được sống và thực sự làm chủ cuộc đời mình. Chẳng phải trong trái tim mỗi chúng ta đều ấp ủ khao khát cháy bỏng về một cuộc sống như thế hay sao? Chẳng phải chúng ta ai cũng mơ ước được sống đúng với khát vọng của mình không chút hối hận đấy sao? Được sống cuộc sống mình muốn mặc người đời chê bai lựa chọn của mình là ngốc nghếch, đó mới chính là trải nghiệm quý báu đối với chúng ta. Phải như thế ta mới có thể đường hoàng tuyên bố với cả thế gian rằng ta đã yêu cuộc sống của mình đến nhường nào. 

  Hỡi những bạn trẻ mà tôi yêu mến. Các bạn hoàn toàn có thể sống cuộc sống các bạn mong muốn. Thay vì sống cuộc sống cha mẹ các bạn muốn, cuộc sống mà xã hội cho rằng có tương lai, các bạn hoàn toàn có thể sống cuộc sống mình thực sự muốn sống, cuộc sống mà các bạn cho rằng có ý nghĩa với bản thân mình. Những người xung quanh sẽ ngăn cản bạn, nhưng họ đâu thể sống thay cuộc sống của bạn? Khi bạn thấy mình yếu lòng và tự hỏi “Thực sự sống như thế cũng được chăng?” hãy mỉm cười và trả lời “Có chứ!” Khi ta muốn đi con đường chưa ai đặt chân lên hoặc ít người biết đến, chuyện những người xung quanh ngăn cản ta là hết sức thường tình. Nhưng chỉ cần bạn quyết tâm tự mình cáng đáng mọi trách nhiệm đi kèm sự lựa chọn của mình thì bạn hoàn toàn có thể làm theo lời trái tim mách bảo và không cần phải quan tâm đến những gì người khác nói. 

  Tôi mong sao tất cả các bạn, dù chỉ là một phút thôi, cũng có đủ dũng khí để làm chủ, tự nắm lấy tay lái điều khiển cuộc sống của mình, không phải sống cuộc sống chỉ lo đáp lại kỳ vọng của những người xung quanh. Các bạn hãy cố lên!

CTV: Minh Khuê

 


Bình luận